Năm nào cũng vậy, cứ đến những
ngày này một cảm giác không gọi thành tên lại ùa về vây kín.
Những buổi chiều tàn ngồi nhìn
bầu trời phủ đầy mây xám, cơn gió mang theo hơi lạnh se se thổi qua dễ làm cho
người ta nhớ và thầm ước ao quay lại ngày nào. Ngày đó, khi mới qua tuổi 20,
Nàng là một cô nàng đỏng đảnh, luôn có những ý nghĩ chẳng giống ai và muốn
người khác chiều theo. Khi không được hưởng ứng thì làm cho người ta "ngứa
mắt" phải ra tay. Cũng có lần người ta cứ để mặc cho Nàng muốn làm gì thì
làm nhưng Nàng vẫn cứ hì hục làm cái việc mà đáng lẽ phải hai người mới làm nổi
đến nỗi xuýt xảy ra tai nạn. Và thế là từ đó về sau gần như Nàng muốn gì người
ta cũng phải chiều theo. Nàng biết chẳng ai sợ Nàng nhưng vẫn cứ chứng nào tật nấy
bởi Nàng cũng biết chẳng ai dám để Nàng làm những chuyện dại dột điên rồ một
mình. Vậy là sức "sáng tạo" của Nàng tha hồ có đất sống. Cho rằng
mình có công "sáng tạo" thì người khác phải có trách nhiệm biến
"sáng tạo" đó thành hiện thực vì cả hai cùng được hưởng như nhau nên nàng cho luôn mình cái quyền dỗi hờn khi người ta chậm trễ. Công
bằng mà nói, những điều Nàng nghĩ ra cũng có cái hay nhưng thường là dở nhiều
hơn vì Nàng vốn mắc bệnh hoang tưởng nghĩ là mình "giỏi" hơn nên cái
gì mình nghĩ ra cũng đúng.
Thế rồi người mà Nàng cho rằng đó
là người duy nhất mình có quyền "nhờ" mà không hề e ngại và có quyền
dỗi khi không theo ý đã bỏ Nàng ra đi.
Giờ đây một mình, những ý nghĩ "sáng
tạo" dở hơi vẫn thường hiện ra nhưng chẳng còn ai "ngứa mắt" để
giúp Nàng biến nó thành hiện thực. Nàng cũng gồng mình ra làm việc mà đáng ra
phải hai người làm, và cũng có lần xuýt xảy ra tai nạn nhưng chẳng còn ai
"mắng" Nàng. Những lúc như vậy Nàng chỉ biết ngồi nhớ lại kỉ niệm năm
nào, khẽ đưa tay lau đi những gì Nàng muốn giấu và thầm nghĩ "Trên đời này
liệu có còn ai sẵn sàng đưa tay ra biến những ý nghĩ dở hơi của Nàng thành hiện
thực?"
Em đi nhặt lại mùa đông năm cũ
Trả lờiXóaNghe sương mù rơi đẫm ướt bàn tay
Và kỷ niệm vẫn còn say giấc ngủ
Như chưa một lần giông bão thổi qua.
...
Anh thăm em khi đêm hình như đã khuya rồi.
Chúc em ngủ ngon HN nhé !
Nhặt từng kí ức ngày đông
XóaKết thành chăn ủ ấm lòng mỗi đêm
Anh Duy cũng thức khuya quá nhỉ. Chúc anh đêm đông ám áp nha!