Trang

Thứ Bảy, 28 tháng 2, 2015

Tại...

Ừ, đâu có thể trách người
Chưa từng… sao nói "bỏ rơi nguyện thề"
Chỉ là ta quá u mê
Nhặt lời bỡn cợt đem về dệt mơ
Thế rồi ra ngẩn vào ngơ
Thả hồn nơi chẳng biết bờ bến đâu
Tương tư trộn lẫn u sầu
Nhớ nhung đem nhuộm đẫm màu hờn ghen.
Ru rằng tim nhé dần quên
Để tìm lại nhịp bình yên thuở nào
Sóng đâu sao cứ cuộn trào
Đẩy xô thuyền nhỏ đảo chao giữa dòng
Chẳng duyên vẫn mãi đèo bòng
Đến khi bừng tỉnh nghe lòng nhói đau

Tại mình chứ chẳng ai đâu

Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

Lãng...






Một cái Tết không thật sự như ý. Nhưng may là còn có những sản phẩm mình làm ra này làm cho lòng thanh thản.
Chụp xong nhìn lại mới thấy mình biếng thật, có việc đáng lẽ phải làm cách đây mấy năm mà vẫn chưa làm dù thời gian để làm chỉ mấy phút

Thứ Ba, 17 tháng 2, 2015

TẾT

Thuở ấy mỗi khi tiết chạp tàn
Nhà nhà chộn rộn đón xuân sang
Đậu xanh đãi độ lưng thau bạc*
Gạo nếp vo chừng miệng thúng nan
Người lớn đụng heo lo tíu tít
Trẻ con mừng pháo lượn chàng ràng
Giờ đây Tết đến ra hàng sắm
Chẳng rảnh hay là bởi học sang!?


Thau bạc: thau nhôm cỡ lớn

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

Bán...

Kẹt vốn định mở phiên đấu giá
Có kẻ đòi mua cả "vườn trăng"
Tự mình ướm thử giá rằng
"Đôi bông cùng nhẫn được chăng hỡi Nàng?"

Bảo quá rẻ Hắn nâng một mức
"Thêm tấm mền đắp lúc vào đông?"
Lắc đầu từ chối là "Không!"
"Trả thêm chiếc gối bằng lòng hay chưa?"

(Còn chú thích "dài vừa mét bảy
Đủ vòng ôm ai thấy cũng mê" :p)
Nàng cười giá ấy chẳng chê
(Băn khoăn mền - gối mọi bề như nhau?)

Giá chừng ấy cũng đâu phải mới
Lỡ kẹt rồi chả vội, chờ hơn
Nếu mà có được "mối ngon"
Bán vườn còn tặng theo luôn "…"

Thông báo: Nếu ai đoán đúng món quà tặng kèm theo trong dấu "  " thì được tặng luôn món quà đó.

Lưu ý: Coi chừng bị lừa đấy nha vì có đồng nghiệp già bảo: "Qua lời cô thấy vườn trăng đẹp chứ tôi nhìn có thấy nó vậy đâu" (Do lương tâm đột nhiên trỗi dậy nên có thêm lưu ý này)

Thứ Hai, 2 tháng 2, 2015

Vườn trăng

Đêm mười bốn trăng tròn sáng tỏ
Rải ánh vàng soi rõ mọi cây
Mặt hồ sen tỏa hương bay
Kề bên nguyệt quế đắm say dịu dàng

Hoa cánh bướm nhẹ nhàng cúi ngủ
Khóm hồng nhung hé nụ cười duyên
Cẩm tú e ấp ngoan hiền
Cúc đỏ thầm lặng nghiêng nghiêng vai chào

Đồng tiền khẽ nép vào sau lá
Bông giấy bung sáng cả khoảng sân
Lan ý xòe rộng trắng ngần
Càng cua lấp ló phân vân điều gì?

Trong góc khuất tường vi buồn tủi
Tàu cau già an ủi vuốt ve
Lộc vừng điềm tĩnh bên hè
Thiết mộc lan cạnh mai nghe cựa mình

Giọt sương mỏng lung linh trên lá
Gió thì thầm ru cả vườn trăng
Cùng hoa ta ngắm chị Hằng
Mơ vòng tay ấy nhẹ choàng qua vai



Chỉ là...

Đêm, trong giấc ngủ mơ màng
Thấy mình lạc giữa vườn hoang vì Người
Kiếm tìm cho đến hụt hơi
Bao kẻ ngoái lại nhìn cười xót thương.
Vẫn hoài cái tính ẩm ương
Tự tìm chứ chả hỏi đường ai đâu
Thiên hạ to nhỏ với nhau
"Điện gọi người đón, một câu thôi mà."
Nào phải ta chẳng nghĩ ra
Bởi "hơi khác lạ" nên là… Vậy thôi!
Tàn canh cũng chửa tới nơi
Giật mình thức tỉnh, mỉm cười xót xa
Lẽ nào tất cả… đã qua
Dẫu tươi đẹp mấy chỉ là… mộng mơ