Trang

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Xuyến chi


Em - loài hoa dại
Tên gọi xuyến chi
Vốn rất nhu mì
Mọc bên đường vắng
Dãi dầm sương nắng
Cánh trắng mỏng manh
Chân chất hiền lành
Dịu dàng e ấp

  Đón Tết Tây với hoa dại
Trên đời có một kẻ hâm
Tết chơi hoa dại, cười thầm chỉ ta ...







Thứ Hai, 29 tháng 12, 2014

Nhớ hương bưởi nhớ một thuở hồn nhiên


Cây bưởi sau nhà (Í lộn cây tắc trước nhà) ngan ngát hương đưa
Sáng sớm dậy mở cửa, nhìn tắc nở trắng và đưa hương thơm ngát bỗng lẩm nhẩm "Khung cửa sổ... ngan ngát hương đưa" (dù chả biết hát là gì)
Mình có hâm không nhỉ?


Mùi hương tắc đưa mình quay về kỉ niệm ngày xưa. Nhớ ngày ấy nhà mình có cây bưởi sau nhà. Mỗi dịp cuối đông đầu xuân cũng nở hoa trắng và tỏa hương thơm ngát. Lũ nhóc hồi đó (có mình) luôn thích nhặt những chùm hoa bưởi để chơi, đôi khi chẳng phải là nhặt mà là "vin cành hái hoa". Rồi khi trái bằng trái bóng bàn cả đám cứ loanh quanh ở gốc tìm nhặt những trái rụng để chơi chuyền.
Thì ra mình cũng có kỉ niệm với hoa bưởi dù chả có tên bạn học cùng nào đi bộ đội và cửa sổ sau nhà nhìn khắp chả có cái cửa sổ nào ngoài cái ao rộng mà bờ ao là đường đi của cả mấy xã. Bất chợt cười thầm với ý nghĩ "Nếu ngày đó có tên bạn nào đi bộ đội thì mình có giấu chùm hoa nào trong khăn tay không nhỉ" :))
Lại nhớ ngày ấy mình chả thích thơ dù lâu lâu vẫn thấy có những tập thơ trong nhà, cũng đọc, cũng thuộc nhưng không yêu. Thế rồi khi học cấp 2 lâu lâu cũng có những câu thơ "vớ vẩn" của tên bạn "dở hơi" chép ở đâu nhét vào cặp mình. Không thích nhưng cũng vẫn đọc, vẫn thuộc và bây giờ lâu lâu vẫn cười một mình vì mấy câu thơ đó.
Và rồi mình đi xa, tên bạn "dở hơi" ngày nào đã xa tít mù khơi chẳng biết mình ở đâu nhưng những vần thơ câu thơ được chép ở đâu đó vẫn lâu lâu được chuyển đến...
Thế rồi... yêu thơ, yêu hoa và yêu...
Tự nhiên nhớ lung tung rồi viết lung tung... Rõ là khùng.

Gọi là gì nhỉ?

Rảnh rỗi cắt hoa lá trong vườn nghịch
Cho đủ Mai Lan Trúc Cúc nhưng cắm xong nhìn lại chả còn thấy cánh mai nào
Thấy bông đồng tiền lẻ loi nên cho nó vào cùng luôn. Ngồi cười vì ý nghĩ "4 mùa đều có tiền". Có người bảo sao lại cho "quân tử hám tiền" như thế. Không biết "quân tử" thì hám gì nhỉ? Mình chả phải "người quân tử" nên chịu thôi




Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Hương xưa



Nghe bài hát này tự nhiên nghĩ lung tung. Khoảng cách thế nào thì gọi là "xa" nhỉ:  nửa vòng trái đất, một tầm tay, một bức tường, một vòng trái đất, hay chỉ là sợi chỉ mỏng manh?

Rồi lại nhớ mấy câu hát này:
Có một không gian nào đo chiều dài nỗi nhớ
Có khoảng mênh mông nào sâu thẳm hơn tình thương
Ở đầu này nỗi nhớ em mơ về bên anh
Ngôi sao như xuống thấp cho ta gần nhau thêm.
Đêm nghe tiếng mưa rơi
Đếm mấy triệu hạt rồi mà chưa vơi nỗi nhớ

Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Hoa gì đây nhỉ?

Có ai biết tên gọi của loài hoa này là gì không? Đẹp và thơm nhưng không biết đem cắm trong nhà thế này có ổn hay ngủ rồi mai khỏi dậy đây



Mai nếu không thấy HN vào đây thì có lẽ là do "ngộ độc hoa" rồi :D




Hai ngày rồi mà em nó vẫn rất tươi và người đem em nó về vẫn chưa "tàn"

Noel về

Noel này nơi đây cũng vào đông
Miền nắng gió không nắng hồng, mây xám

Hoa khép nhụy trước hiên nhà ảm đạm
Bướm u buồn buông cánh lặng lờ trôi
Góc sân chiều ngơ ngác ghế mồ côi
Hoàng hôn sớm thả rơi làn sương trắng
Xác bông giấy tả tơi trên lối vắng
Cỏ im lìm mong đợi dấu giầy ai

Noel về hơi lạnh thấm bờ vai
Tim giá buốt nghe tàn phai vây kín
Muốn cầu Chúa nhưng lại đành câm nín
Bởi con là người ngoại đạo Chúa ơi
Những con chiên xin Chúa quá nhiều rồi
Chúa đâu thể làm vui lòng tất cả.

Khẽ thầm ước ngày nào bên hang đá
Trong vòng tay mang hơi ấm một người


Thứ Tư, 17 tháng 12, 2014

Tiếc cho Mai

Vội vàng chi thế Mai ơi
Giờ đây mới cuối tháng mười lịch ta
Sao nàng nảy lộc đơm hoa
Khoe mình dưới áng chiều tà lập đông
Một mai khi nắng xuân hồng
Còn đâu sắc thắm mà mong rạng ngời

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

Người đẹp ngủ trong rừng



Mải vui lạc chốn rừng sâu
Cỏ thơm làm gối ngả đầu qua đêm
Trên cành gió khẽ ru êm
Ngủ ngoan em nhé ngọt mềm giấc say

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Chuyện của một dòng sông

Khúc sông nọ mang bao niềm tâm sự
Suốt bốn mùa lặng lẽ chảy về xuôi
Ôm trong lòng những ước vọng xa xôi
Đem chút nước nhỏ nhoi hòa biển lớn

Mặc cuộc sống hai bên bờ chộn rộn
Cứ thả hồn theo mây trắng trời xanh
Bạn cùng Sông có một cội cây lành
Thường tâm sự những trưa và mỗi tối

Cây kể Sông nghe xưa những chiều gió thổi
Sáo luôn về ríu rít ở bên Cây
Đã ngỡ rằng sẽ mãi ở nơi đây
Vui quấn quýt cho nhau niềm hạnh phúc

Nhưng mộng ấy đã tan không thành thực
Sáo đi rồi bỏ Cây đứng chơ vơ
Ôm niềm đau ép nát trái tim khờ
Cây ủ rũ thôi đùa reo với gió

Công, Cò, Yểng,… muốn chọn Cây làm tổ
Cứ ơ thờ Cây để họ ra đi.
Sông ru Cây bằng tiếng sóng thầm thì
Bằng hơi nước thấm len từng thớ gỗ

Cũng lắm lúc Sông tỏ niềm trăn trở
Kể Cây nghe chuyện về những con thuyền.
Ghé sát dòng ru mặt nước bình yên
Cây thả lá nô đùa cùng con sóng.

Đôi khi muốn được bên nhau cháy bỏng
Sông cuộn mình dâng mặt nước lên cao
Vòng tay ôm nghe gió hát rì rào
Thả trôi hết những âu lo sầu muộn....

Một bữa nọ Cây nhẹ nhàng cúi xuống
Khoe niềm vui tin Sáo sắp quay về
Lòng hân hoan trong sung sướng tràn trề
Sông lặng lẽ trao Cây lời cầu chúc…



Thứ Bảy, 6 tháng 12, 2014

Đông lạnh

Đông về gió bấc lại luồn song
Buốt lạnh tim côi giá lạnh phòng
Bất chợt đưa tay tìm... ảo mộng
Tình ơi! Đâu mất? Để hoài trông!

Thứ Năm, 4 tháng 12, 2014

Nhà nàng


Nhà nàng trồng một  hồ sen
Tối nào cũng thích mon men chỗ này :D
Một mình ngồi... với cỏ cây
Thả hồn thỏa sức đắm say hương trời




Nhà nàng chả có gì chỉ có cỏ và hoa dại. Hoa dại từ đường vào trong nhà
Xem ra hoa dại có vẻ hợp với người khờ

Thứ Bảy, 15 tháng 11, 2014

ẨN DẬT

ẨN DẬT (mời họa)

CÀN qua gió bụi nhuộm thêm sầu
Áo rách vẫn còn KHẢM dạ châu
Ngược gió lỏi luồn mà chạy CẤN
Xa nơi CHẤN động để ngồi câu
Nuôi thân gạo TỐN ngày hai bữa
Dưỡng khí thân LY tháng một chầu
KHÔN dại thường lên voi xuống chó
Tôi ĐOÀI mạt kiếp được gì đâu ?
Cao Linh Tử
13/11/2014

Cao Huynh dùng BÁT QUÁI Muội mượn BÁT ÂM để họa lại nha
ẨN DẬT
Tìm nơi THẠCH động để quên sầu
Điền THỔ xa lìa chẳng nhỏ châu
Chối bỏ KIM ngân và tước vị
Bạn cùng thảo MỘC với cành câu
Tâm hòa tiếng TRÚC xa luồn cúi
Thân cởi BÀO nhung lánh chực chầu
Mặc kẻ TI toe mình chức trọng
CÁCH này đã chọn chả từ đâu



Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Thức

Đêm
Cảnh lặng im
Hàng xóm ngủ im
Vì sao thức
Một người thao thức
Con tim thức
Nỗi lòng cũng thức
Gọi giọt sầu len lén chân mi
Tình bên ta
Rồi cũng ra đi
Người bên ta
Rồi cũng chia li
Câu thương nhớ
Rơi vào kí ức
Dẫu biết thế
Sao lòng vẫn thức
Đợi chờ gì
Trong giấc mơ xa!?

Thứ Sáu, 19 tháng 9, 2014

Hoa nhà

Sân nhà lấp ló nụ hồng nhung
Đợi nắng xuyên thềm mới nhẹ bung
Sương vẫn nằm im cho cánh ngủ
Gió sao đã thổi để cành rung
Hương trinh muốn gửi còn e ấp
Sắc thắm mong dâng lại thẹn thùng
Lặng lẽ nghiêng mình bên kẽ lá
Mặc bao ong bướm rủ vui cùng



Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2014

Đêm... nhớ mẹ

Vu Lan về con nhớ mẹ mẹ ơi
Giọt tiếc nuối cứ rơi dài trên má
Ơn sinh dưỡng chưa một lần con trả
Mẹ đi rồi con nợ đến thiên thu

Kiếp lai sinh liệu có thật hay hư
Nếu có thể xin mãi làm con mẹ
Cứ quẩn quanh như những ngày thơ bé
Chạy lon ton theo suốt cả chặng đường

Bàn tay sần ve vuốt gửi yêu thương
Da rám nắng mẹ tảo tần hôm sớm
Thân gầy yếu để cho con khôn lớn
Nét nhọc nhằn ẩn trong bước liêu xiêu

Biết tìm đâu bóng dáng của mẹ yêu
Để con được thêm một lần ôm ấp
Sà lòng mẹ dụi đầu trên vai ấm
Nghe ngọt ngào khe khẽ thấm vào tim...

Đêm một mình căn phòng trống lặng im
Tay làm gối gục đầu bên kí ức
Ngoài song kia vì sao xanh còn thức
Phải mẹ hiền... ru dỗ giấc mơ con?!

Thứ Ba, 1 tháng 7, 2014

Hè quê



Trưa hè gió mải trốn đâu
Để cho cây cối nghển đầu ngóng trông
Không gian nóng nực oi nồng
Mồ hôi từng giọt ròng ròng đẫm lưng
Ve sầu mỏi mệt tạm ngưng
Trời làm vương lửa xuống từng ngõ sâu
Không còn một mảng mây màu
Che cho hoa cỏ khỏi rầu héo hon
Nắng thiêu rát bỏng vai thon
Cô em gái ngược đường mòn cuối thôn
Thế rồi cũng đến hoàng hôn
Một cơn gió thoảng đưa hồn đi hoang

Thứ Sáu, 20 tháng 6, 2014

Lũ Vịt gặp nhau

Gặp nhau lũ Vịt rủ đi mò
Đặc sản Tây Hồ tới quán "Mo"
Nem rán bầy con xơi dĩa nhỏ
Ốc xào tụi mẹ ngoáy tô to
Líu lo chuyện quậy thời niên thiếu
Khúc khích tình ranh thuở học trò
Quá nửa đêm rồi chưa muốn dứt
Nhưng đành cáo biệt bởi chàng lo

Thứ Tư, 28 tháng 5, 2014

Đồi Dương ngày hạ

Hạ đã sang rồi xuống biển thôi!
Đồi Dương dày đặc dấu chân người
Không gian mát mẻ tha hồ dạo
Mặt nước êm đềm thỏa sức bơi
Kính trắng vài ông len lén ngắm
Quần ren mấy chị nhởn nhơ chơi
Sóng xô gió cuốn tan phiền muộn
Còn lại đâu đây những tiếng cười

Chủ Nhật, 18 tháng 5, 2014

Hạ nhớ!

Phượng đã bung hồng giục lũ ve
Hòa lên khúc nhạc báo sang hè
Vàng tươi xuân muộn giăng bao lối
Tím ngát bằng lăng phủ mấy bề
Nắng lửa reo mừng mùa hạ tới
Mưa giông réo gọi tuổi thơ về
Bâng khuâng nhớ thuở nào hai đứa...
Trống giục tan trường tỉnh giấc mê.

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2014

Ru giấc trưa hè

Người ơi có mệt lắm không?
Đây vùng cỏ mượt xin nằm ngả lưng
Trên đầu cành gió nhẹ rung
Đem theo hương sắc của từng cánh hoa
Tay thon nhẹ vuốt làn da
Ngủ ngon anh nhé ơi à thoáng trưa
Ngón đan vào tóc khẽ lùa
Đùi êm làm gối đong đưa dỗ dành
Ngủ đi anh giữa trời xanh
Cỏ cây hoa bướm vây quanh giấc nồng

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Thú trì viên



Xuân nay vườn bỗng nở đầy hoa
Tỏa sắc khoe hương điểm nếp nhà
Cạnh ngõ mai vàng kêu bướm lại
Bên hồ sen trắng gọi người qua
Cỏ mềm đấy chỗ đêm chờ nguyệt
Đá phẳng này nơi tối ẩm trà
Hưởng thú thanh nhàn trong tiếng nhạc
Bồng lai đâu cứ phải tìm xa