Thu tàn
Một chiều muộn ngang qua chốn cũ
Xác thu vàng che phủ dấu xưa
Vài ba sợi nắng lưa thưa
Nghiêng mình níu giữ chút mùa đã qua
Con phố vắng mình ta lặng lẽ
Bước vô hồn như kẻ mộng du
Đắm chìm trong những suy tư
Trôi về nơi ấy, ngày thu xa rồi
Hoàng hôn tím nhẹ rơi mặt nước
Dĩ vãng đâu bỗng ngược tìm về
Buổi nào cùng dạo trên đê
Bên nhau ngần ngại vụng về đan tay,...
Màn đêm xuống đuổi ngày tan biến
Nhìn lũ dơi chao liệng buồn thêm.
Sương khuya thấm ướt vai mềm
Thầm mơ giây phút ấm êm thuở nào
Chẳng mê sao cứ chiêm bao
Tìm nơi cõi mộng ngọt ngào ích chi?
Xác thu vàng che phủ dấu xưa
Vài ba sợi nắng lưa thưa
Nghiêng mình níu giữ chút mùa đã qua
Con phố vắng mình ta lặng lẽ
Bước vô hồn như kẻ mộng du
Đắm chìm trong những suy tư
Trôi về nơi ấy, ngày thu xa rồi
Hoàng hôn tím nhẹ rơi mặt nước
Dĩ vãng đâu bỗng ngược tìm về
Buổi nào cùng dạo trên đê
Bên nhau ngần ngại vụng về đan tay,...
Màn đêm xuống đuổi ngày tan biến
Nhìn lũ dơi chao liệng buồn thêm.
Sương khuya thấm ướt vai mềm
Thầm mơ giây phút ấm êm thuở nào
Chẳng mê sao cứ chiêm bao
Tìm nơi cõi mộng ngọt ngào ích chi?
Hởi người quân tử em mong em chờ
Má hồng bóng chiếc bơ vơ
Mong manh sương khói tình khờ tàn thu
Chàng là ngọn gió vi vu
Tim em nổi sóng mây mù đầy vơi
Dây chùng phím gãy đàn rơi
Cung sầu thoắt đã tả tơi tâm hồn
Chàng có đôi_ tình vùi chôn
Ngàn năm khoắc khoải dệt buồn song thưa
Tìm nơi cõi mộng ngọt ngào cũng vui.
Nếu đời không là thật thì ta tìm vui trong mộng vậy HN nhỉ?
Thơ HN hay quá
Xin em đừng cứ khóc đêm đêm
Lệ rơi thấm ướt gối mềm
Anh im lặng, ngập tràn niềm xót xa
Thu tàn để lá vàng rơi
Thu tàn để mộng bên đời xa xăm
Thu tàn đọng lại trong tâm
Thu tàn ơi hởi tri âm bặt lòng.
.
CHÚC ĐÊM CUỐI TUẦN NGON GIẤC
Kỷ niệm xưa thức dậy trong tôi
Thời gian đơn lạnh cút côi
Bao ngày mưa gió nắng lôi một mình
* *
Nơi đâu người vẫn thinh lặng mãi
Sao cứ làm cho phải khổ đau
Hứa sang mâm bánh trầu cau
Chờ bao lâu nữa.. hãy mau trở về !
Liệu thu có rụng tình đời không đây .