Ngày đông năm ấy
23:59 12 thg 12 2011Công khai1 Lượt xem
Tròn năm năm đã trôi qua
Sao đêm vẫn nhạt nhòa nước mắt
Những kỉ niệm làm tim quặn thắt
Nỗi đau nào hơn thế không anh?
Mẹ cha sinh, nuôi dưỡng trưởng thành
Nhưng khi thác, hồn không chết lặng
Cũng không thấy nỗi lòng cay đắng
Có phải là bất hiếu không đây?
Ơn mẹ cha, lòng vẫn chất đầy
Nhưng đã biết có ngày phải thế
Anh ra đi - cái điều không thể
Chẳng bao giờ em nghĩ tới đâu anh
Tóc trên đầu mọi sợi vẫn còn xanh
Vòng tay ấm vẫn chở che tất cả
Nhưng sao nỡ bỏ ra đi vội vã
Khi con khờ mới biết tiếng gọi cha
Năm năm tròn, chỉ như mới hôm qua
Tất cả vẫn vẹn nguyên trong kí ức
Cái đêm ấy, mẹ con em còn thức
Vẫn sáng đèn chờ cửa dẫu canh khuya
Bỗng từ đâu hung tin ấy bay về
Em cuống quýt nhờ người trông con trẻ
Lòng cứ nhủ chỉ là thương tích nhẹ
Vẫn quáng quàng xỏ áo mãi chẳng xong
Chạy tới nơi chân bước vội vào phòng
Anh nằm đó toàn thân mình đẫm máu
Em vẫn chẳng tính đến điều quá xấu
Chẳng tin rằng có thể phải mất anh
Suốt 3 ngày hi vọng vẫn mong manh
Anh sẽ thắng tử thần quay trở lại
Nhưng sáng đó, cõi lòng em tê tái
Bởi tin anh đã mãi mãi ra đi
Lúc kề bên, em đã nói thầm thì
Anh ráng nhé! Vợ con cần anh lắm!
Dẫu bất động, đôi mắt thì luôn nhắm
Em vẫn tin anh hiểu thấu lời em.
Hết thật sao những ngày tháng êm đềm?
Chỉ còn lại từng đêm dòng lệ chảy
Em nhớ mãi cái ngày đông năm ấy
Ngày... con mình... vĩnh viễn... chẳng còn cha!