CHUYỆN TRẺ BỤI
Chiếu rách một manh đở gió sương
Vỉa hè góc phố lấy đâu giường!
Ngón tay co dũi làm răng lược
Tủ kính trưng bày mượn bóng gương
Khắp chốn lê la tìm miếng bánh
Vài nơi lóng nhóng ké mùi hương
Tuổi thơ thiếu vắng lời ru ngọt
Trẻ bụi mưa dông chuyện quá thường!!!
Cao Linh Tử
11/12/2011
Thương người đáy mộ
Thương kẻ dãi dầu giữa gió sương
Đồng không mông quạnh chọn làm giường
Quên đem vòng, lắc cùng son phấn
Bỏ lại nhẫn, bông với lược gương
Bè bạn biếng thăm thưa sắc khói
Người thân ngại viếng nhạt mùi hương
Tri âm cũng chỉ là câu nói
Hồn lạc, lời bay chuyện vốn thường
Hoainiem
CHUYỆN CÔ PHỤ
Hỏi ai đã đợi mấy chiều sương?
Oanh yến cô liêu ướt chiếu giường
An mái tóc dài hong dưới nắng
Im bờ môi héo đọng trong gương
Nhiều khi gió cuốn trông đôi nhạn
Ít lượt tin về gửi chút hương
Êm vắng trời xưa mây xám nổi
Miên man lo sợ nỗi vô thường.
Cao Linh Tử
11/12/2011
Hỏi Cao nhân
Có phải Cao nhân tóc điểm sương?
Am thơ, sách gối ở đầu giường?
Oán ân chẳng vướng tìm nơi ẩn?
Lầm lỗi không mang sống để gương?
Im lặng nhìn đời đua tước vị?
Nhởn nhơ ngoạn cảnh tỏa ngàn hương?
Hay còn cái tuổi vờn ong bướm?
Tư tưởng đã mang nét dị thường?
Hoainiem
CHUYỆN CÂY TRE
Cao đầu hứng cả nắng cùng sương
Rỗng ruột nhiều khi lót vạt giường
Triền núi vi vu tàn đón gió
Bờ sông ẽo lã dáng soi gương
Dài to xây dựng làm chuồng trại
Mảnh nhỏ phụng thờ chẻ cọng hương
Bóng mát bên đường che khách lạ
Khô queo chụm củi cháy phi thường.
Cao Linh Tử
13/12/2011
Chuyện đôi dép
Suốt ngày dãi nắng với dầm sương
Đêm đến bên nhau ngủ gậm giường
Nửa phút không rời làm mẫu mực
Cả đời gắn bó để nêu gương
Mất đi một chiếc thành vô vị
C
Còn đủ trọn đôi đượm lửa hương
Dẫu chẳng hẹn thề cùng đính ước
Mà sao chung thủy đến phi thường
Hoainiem