Đêm thức giấc - tiếng mưa trên lá
Từng giọt dài hối hả tuôn rơi,
Thả lòng tới tận xa xôi
Giờ này nơi ấy ngủ rồi hay đang...?
Dòng kí ức nhẹ nhàng nối gót
Biết bao là dịu ngọt đắm say
Cả lời đắng chát chua cay
Khi cơn cuồng giận ngút đầy tâm ai.
Mưa vẫn cứ rơi ngoài song cửa
Gõ đều vào nỗi nhớ mang tên "…"
Quơ tay khẽ chạm gối mềm
Thì thầm: Ngoan nhé, dịu êm giấc nồng!
Môi lướt nhẹ hư không, nhờ gió:
“Hãy trao về nơi đó giùm nha,
Nhắn rằng dù có cách xa
Dấu yêu vẫn mãi chỉ là riêng ai!”
Mưa dần chuyển nhịp khoan thai
Du dương tựa nhạc buông cài rèm mi
Đêm nghe tiếng mưa rơi trên mái
Trả lờiXóaNỗi nhớ dần lớn mãi trong anh
Ước gì có thể ở gần
Quàng tay ôm khẽ vai trần của em
Bao kỷ niệm êm đềm đang chảy
Hoà tiếng mưa quấn mãi xung quanh
Kéo lại khoảng cách rất gần
“Dấu yêu” luôn ở trong tâm không rời
Ngập ngừng gõ vài lời muốn nhắn
Đêm đã khuya tĩnh lặng say sưa
“Giờ đó em đã ngủ chưa!?
Hay còn đang thức nghe mưa quyện lòng?!”