Đêm chưa ngủ một mình lối vắng
Ánh trăng trong dát trắng hàng cây
Hơi sương khẽ quấn bờ vai
Hương sen thầm lặng mà say đắm hồn
Cơn gió nhẹ thoáng vờn mái tóc
Sợi mây bông trải dọc sông Ngân
Cỏ mềm níu lại bước chân
Để cho ai cứ tần ngần với đêm
Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015
Thứ Hai, 27 tháng 7, 2015
Muốn cùng ai nắm tay đi trên con đường này
Chẳng nhiều cũng sắp năm năm
Hằng đêm to nhỏ "thì thầm" với nhau
Uống chung, vốn ước từ lâu
Chỉ là cách biệt sông sâu chẳng đò
Muốn sang mà lại đắn đo
Ừ, sâu rộng thế, sóng to sao lường
Nhưng rồi vẫn cứ tơ vương
Giận hờn luôn được yêu thương lấp đầy...
Sáng ra chẳng muốn dậy ngay
Im lặng tìm lại phút giây ngọt ngào
Những lời âu yếm ai trao
Hòa cùng cảm giác khát khao mong chờ
Ngày ngày ai vẫn thầm mơ
Hai nơi xích lại bến bờ thôi xa
Ấm êm trong một mái nhà
Tình luôn nồng thắm như là tình nhân
Thứ Bảy, 25 tháng 7, 2015
Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015
Nhạt
Mấy ngày mưa gió tả tơi
Hôm nay tia nắng ngủ vùi vén mây
Lá vàng bịn rịn buông tay
Thả mình về với cội cây ngậm ngùi
Tường vi nhợt nhạt gượng cười
Hướng dương cúi mặc mặt trời nhô cao
Hồng leo rũ rượi nghều ngoào
Đồng tiền gục xuống thì thào với ai?!
Mười giờ nén tiếng thở dài
Xòe phơi đám cánh đã phai sắc hồng
Góc hồ sen ngác ngơ trông
Bạn bè đâu hết trắng bong thế này?!
Hết rồi bướm lượn ong say
Vườn thơ lối mộng giờ đây… Nhạt nhòa!!!
Thứ Năm, 9 tháng 7, 2015
Đêm nhớ mẹ
Mưa như trút ào ào xối xả
Nước thành dòng trắng cả màn đêm
Nằm trong chăn ấm nệm êm
Mà sao chợt nhớ cái đêm hôm nào
Niềm day dứt dâng trào khóe mắt
Nỗi tiếc thương thít chặt cuống tim
Bấy lâu ngỡ đã ngủ im
Mà nay lại thức kéo tìm bủa vây
Xa xót lắm đôi tay gầy guộc
Gót chân trần với bước liêu xiêu
Đau lòng con biết bao nhiêu
Khi nhìn thấy cảnh mẹ yêu ướt đầm, ...
Chỉ vì một chút vô tâm
Nên giờ mới phải khóc thầm mỗi khi…
Đêm mưa 8/7/15
Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015
Đêm mưa
Đêm thức giấc - tiếng mưa trên lá
Từng giọt dài hối hả tuôn rơi,
Thả lòng tới tận xa xôi
Giờ này nơi ấy ngủ rồi hay đang...?
Dòng kí ức nhẹ nhàng nối gót
Biết bao là dịu ngọt đắm say
Cả lời đắng chát chua cay
Khi cơn cuồng giận ngút đầy tâm ai.
Mưa vẫn cứ rơi ngoài song cửa
Gõ đều vào nỗi nhớ mang tên "…"
Quơ tay khẽ chạm gối mềm
Thì thầm: Ngoan nhé, dịu êm giấc nồng!
Môi lướt nhẹ hư không, nhờ gió:
“Hãy trao về nơi đó giùm nha,
Nhắn rằng dù có cách xa
Dấu yêu vẫn mãi chỉ là riêng ai!”
Mưa dần chuyển nhịp khoan thai
Du dương tựa nhạc buông cài rèm mi
Chủ Nhật, 5 tháng 7, 2015
hoa
Là người đơn giản, luôn bằng lòng với những gì mình có nên chỉ một bông hoa tự trồng nở đẹp cũng đủ để vui cả ngày.
Mà công nhận hoa đẹp thật! hi hi
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)