Đêm, trong giấc ngủ mơ màng
Thấy mình lạc giữa vườn hoang vì Người
Kiếm tìm cho đến hụt hơi
Bao kẻ ngoái lại nhìn cười xót thương.
Vẫn hoài cái tính ẩm ương
Tự tìm chứ chả hỏi đường ai đâu
Thiên hạ to nhỏ với nhau
"Điện gọi người đón, một câu thôi mà."
Nào phải ta chẳng nghĩ ra
Bởi "hơi khác lạ" nên là… Vậy thôi!
Tàn canh cũng chửa tới nơi
Giật mình thức tỉnh, mỉm cười xót xa
Lẽ nào tất cả… đã qua
Dẫu tươi đẹp mấy chỉ là… mộng mơ
Có người chỉ ước trong mơ
Trả lờiXóaCòn thật thì cứ làm lơ cười trừ