Vẩn vơ
Mượn câu chữ bắc cầu nhung nhớ
Nhưng tất cả chỉ là huyễn hoặc
Cứ e sợ lửa yêu bốc cháy
Xếp cảm xúc vào nơi sâu thẳm
Chức Ngưu vẫn có mùa ngâu
Ngồi lật lại dòng thơ ngày trước
Dĩ vãng đâu bỗng ngược tìm về
Một thời hò hẹn say mê
Đùa vui trao gửi nguyện thề cho nhau
Mượn câu chữ bắc cầu nhung nhớ
Thể hiện niềm trăn trở ưu tư
Gói thành thật giữa ảo hư
Chờ duyên hội đủ từ từ mở ra
Nhưng tất cả chỉ là huyễn hoặc
Đã bao lần tự nhắc Đừng mơ!
Bởi tình vốn chỉ là thơ
Mộng xây càng đẹp, bơ vơ càng nhiều
Cứ e sợ lửa yêu bốc cháy
Rồi lặng thầm nung chảy tim băng
Thế nhưng lòng lại hoài mong
Một ngày thổn thức ở trong tay người
Xếp cảm xúc vào nơi sâu thẳm
Khẽ ru rằng Mê đắm ngủ đi !
Cùng đường - chẳng thể! Ước chi?
Để rồi chuốc tủi về mi - thêm sầu
Chức Ngưu vẫn có mùa ngâu
Còn ta mãi đợi nơi đầu sông Tương
Lòng lật lại ngày thơ yêu dấu
Buổi hẹn hò bếp nấu bắp non
Nửa chừng mẹ mắng la con
Mi cay khóe mắt giọt còn đọng môi
Tuổi biết yêu tôi ngồi chờ đợi
Lòng thẫn thờ trí gợi năm xưa
Nàng đi đi mãi trong mưa
Chiều thu lá rụng mây đưa dậy buồn...
Giờ, ai đó- mắt tuôn dòng lệ
Mỗi bận chiều dạo để chờ thu
Dậy lòng một thoáng hồn ru
Tim yêu khẻ nhịp...ai bù ngày xưa...
Vân Sơn ev.
Thăm HN chiều vui nhé em. Vẫn là nhà cũ hả HN.
THương nhiều nhớ lắm người ơi
Bao nhiêu kỹ niệm cuộc đời sao quên !