Đem con bỏ gốc cây giá lạnh
Chốn không người cô quạnh dầm sương
Lẽ nào mẹ chẳng xót thương
Khi lìa núm ruột miệng đương nhoẻn cười
Mẹ đâu biết là nơi mẹ chọn
Lũ kiến vàng trên ngọn chờ trông
Thịt con để chúng no lòng
Con đau khóc gọi vẫn không ai nhìn
Con bất lực nằm im chịu trận
Lòng khẽ thầm cầu khẩn người qua
Màn đêm giăng phủ nhạt nhòa
Bóng hình của mẹ mãi xa khuất rồi
Mẹ có thấy bờ môi mặn chát,
Hay gan bào ruột nát từng cơn,
Giá băng lạnh buốt cõi hồn
Khi mà bước vội không con trở về?
Lo sợ cảnh ê chề xấu hổ
Nuôi con khờ không bố kề bên,
Hay vì nhung gấm bạc tiền
Vứt cho rảnh nợ bình yên theo chồng?
Con giờ đã trải xong một kiếp
Thương mẹ còn chướng nghiệp đeo mang
Nếu thật có cõi Niết bàn
Cầu xin trời phật phát ban phước lành
Mẹ đừng day dứt năm canh
Bởi con mệnh mỏng, nên đành... Mẹ ơi!!!
Mẹ ơi sao nỡ!
Trả lờiXóaBLT xé tem rồi chị nè!
Ngày vui và đong đầy những yêu thương chị nhé
Đêm an lành nhé BLT!
Trả lờiXóa