Viết cho... ta
Viết trong đêm buồn không có điện 261111
(Ngồi buồn ta viết cho ta
Thiên hạ không hiểu bảo là... ta... say)
Trời đang buông nắng nhẹ nhàng trôi
Bỗng chốc mây đen kéo ngập trời
Sầm sập mưa tuôn hoài chẳng dứt
Cỏ cây nghiêng ngả bay tan tác
Chuyện tình chốn ảo chỉ trò chơi
Chớ có vội tin khổ cả đời
Nhung nhớ hoài nằm nơi chót lưỡi
Vấn vương mãi ngự ở đầu môi
Vừa buông tiếng trước không giả dối
Đã thốt câu sau chẳng thật rồi
Dịu ngọt tan nhanh theo gió cuốn
Còn chăng cay đắng tủi hờn thôi
Họ đã không cần ta tiếc chi
Nhớ thương vương vấn để làm gì
Gần nhau chẳng vẹn câu tương ngộ
Xa cách không tròn khúc biệt ly
Sự thật bao ngày xem tựa bấc
Chiêm bao một lát thấy như chì
Thì thôi giũ sạch cho bằng hết
Họ đã không cần ta tiếc chi
Nhờ vấp ngã ta biết thêm nhiều thứ
Cứ trơn tru sao hiểu hết đường đời
Có đắng cay mới thấy được ngọt bùi
Có bất hạnh mới hay còn hạnh phúc
Có giả dối mới quý người trung thực
Nước mắt rơi mới tiếc nuối nụ cười
Có hờn ghen mới biết đã yêu rồi
Có mất mát mới giữ gì đang có
Chuyện dẫu lớn hãy xem như rất nhỏ
Chớ muộn phiền hay trách móc mà chi
Chẳng của mình thì sẽ lại ra đi
Đừng cố níu những gì... trong... mộng ảo
Viết cho... ta
Viết trong đêm buồn không có điện 261111
(Ngồi buồn ta viết cho ta
Thiên hạ không hiểu bảo là... ta... say)
Bất chợt
Trời đang buông nắng nhẹ nhàng trôi
Bỗng chốc mây đen kéo ngập trời
Sầm sập mưa tuôn hoài chẳng dứt
Ào ào gió cuốn mãi không thôi
Cỏ cây nghiêng ngả bay tan tác
Hoa lá xác xơ rụng tả tơi
Một trận cuồng phong khua hết sạch
Công lao gầy dựng bấy lâu rồi
Chỉ là ảo thôi
Chuyện tình chốn ảo chỉ trò chơi
Chớ có vội tin khổ cả đời
Nhung nhớ hoài nằm nơi chót lưỡi
Vấn vương mãi ngự ở đầu môi
Vừa buông tiếng trước không giả dối
Đã thốt câu sau chẳng thật rồi
Dịu ngọt tan nhanh theo gió cuốn
Còn chăng cay đắng tủi hờn thôi
Tiếc chi
Họ đã không cần ta tiếc chi
Nhớ thương vương vấn để làm gì
Gần nhau chẳng vẹn câu tương ngộ
Xa cách không tròn khúc biệt ly
Sự thật bao ngày xem tựa bấc
Chiêm bao một lát thấy như chì
Thì thôi giũ sạch cho bằng hết
Họ đã không cần ta tiếc chi
Tự ngẫm
Nhờ vấp ngã ta biết thêm nhiều thứ
Cứ trơn tru sao hiểu hết đường đời
Có đắng cay mới thấy được ngọt bùi
Có bất hạnh mới hay còn hạnh phúc
Có giả dối mới quý người trung thực
Nước mắt rơi mới tiếc nuối nụ cười
Có hờn ghen mới biết đã yêu rồi
Có mất mát mới giữ gì đang có
Chuyện dẫu lớn hãy xem như rất nhỏ
Chớ muộn phiền hay trách móc mà chi
Chẳng của mình thì sẽ lại ra đi
Đừng cố níu những gì... trong... mộng ảo
Mình thích hai câu thơ này của bạn.
Chúc ngày mai tươi sáng.
Đá hóa rồi áo cưới mới về tay "
Đoàn Thị Lam Luyến