Mười năm trả vẫn hoài mang nợ
Hỏi ai từng thấy sợ hay chưa?
Nợ vòng tay ấm đêm mưa
Nợ chiều thứ bảy đón đưa nhau về
Nợ cả những đam mê cháy bỏng
Những đợi chờ mong ngóng tơ vương
Những lời dành dỗ yêu thương
Đan tay bãi biển Đồi Dương ngày hè
Nợ manh áo khẽ che lúc nắng
Nợ cả viên thuốc đắng khi đau
Những lời trách mắng không đâu
Nhưng trong chứa đựng nặng sâu ân tình
Trả hoài nợ vẫn phát sinh
Tất toán chẳng đặng hỏi mình tính sao?
Nợ này tính "lãi" thất kinh
Trả lờiXóaChắc là Sinh phải "bán mình" trả em :))
Bảo rằng "Anh thuộc về em"
XóaCòn mình nào nữa mà đem bán nà? :D