Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020
Khóc cho loài phượng
Ngỡ ngàng xen lẫn xót xa
Khi nhìn cánh phượng nhập nhòa rơi rơi
Đau lòng không hỡi phượng ơi
Bao đồng loại bị đốn rồi còn đâu!
Vì ai nên nỗi bể dâu
Một thân bệnh gãy đè đầu học sinh
Làm cho quan chức giật mình
Hạ lệnh trảm hết chẳng bình xét chi
Lẽ nào sách đỏ sẽ ghi:
"Phượng sắp tuyệt chủng chỉ vì một cây"?
Bao công trình lớn đang xây
Kém chất lượng sập vùi thây bao người
Thoát tội bao kẻ vẫn cười
Giao thông tai nạn lìa đời bao nhiêu
Biển khơi sóng cuốn cũng nhiều
Lẽ nào dẹp hết tránh điều rủi ro?
Bao năm gắn bó học trò
Giờ đây bị quẳng vô lò hỏa thiêu
Còn đâu nữa những buổi chiều
Phượng ve gọi tiếng sáo diều vút cao
Tự dưng ta bỗng nghẹn ngào
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Có đôi khi người ta sẽ không biết được tới cảm xúc của người khác về một điều gì đó,có thể vì họ không phải là người nhạy cảm như EM.Dù sao chăng nữa thì có vài việc mà họ thấy nên làm và họ sẽ cho điều họ làm là đúng.
Trả lờiXóaĐó là tất cả những gì mà chúng ta hiểu được nhưng khó mà nói ra trên đất nước mình.Chúng ta cuối cùng cũng chỉ là những Hoài Niệm của thời gian,của niềm vui,của một giấc chiêm bao nào đó của kiếp người trên quê hương u buồn nầy mà thôi. Chúc em ngủ ngon giấc Hoài Niệm nhé !
Vâng. Ai cũng cho điều mình làm là đúng, đúng ở góc độ họ nhìn nhận anh ạ
XóaAnh tặng em một bài thơ bên nhà anh đó.
Trả lờiXóaNếu dở cũng đừng chê nha.
Cảm ơn anh về tất cả. Chúc anh đêm ngon giấc
Xóa