Trang

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020

Khóc cho loài phượng


Ngỡ ngàng xen lẫn xót xa
Khi nhìn cánh phượng nhập nhòa rơi rơi
Đau lòng không hỡi phượng ơi
Bao đồng loại bị đốn rồi còn đâu!
Vì ai nên nỗi bể dâu
Một thân bệnh gãy đè đầu học sinh
Làm cho quan chức giật mình
Hạ lệnh trảm hết chẳng bình xét chi
Lẽ nào sách đỏ sẽ ghi:
"Phượng sắp tuyệt chủng chỉ vì một cây"?
Bao công trình lớn đang xây
Kém chất lượng sập vùi thây bao người
Thoát tội bao kẻ vẫn cười
Giao thông tai nạn lìa đời bao nhiêu
Biển khơi sóng cuốn cũng nhiều
Lẽ nào dẹp hết tránh điều rủi ro?
Bao năm gắn bó học trò
Giờ đây bị quẳng vô lò hỏa thiêu
Còn đâu nữa những buổi chiều
Phượng ve gọi tiếng sáo diều vút cao
Tự dưng ta bỗng nghẹn ngào

Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2020

Ngắm mây trời nghĩ vẩn vơ

Mây trắng nhẹ bồng bềnh theo gió
Nhành phượng bung thắm đỏ trên cao
Chim chuyền trong lá lao xao
Cỏ cây hòa nhịp rì rào hoan ca

Trời vẫn cứ bao la xanh ngát
Đất vẫn luôn ngào ngạt hương hoa
Sướng vui buồn khổ tại ta
Hẹp hòi đố kị nảy ra ưu phiền

Hòa mình với cảnh thiên nhiên
Tâm hồn rộng mở an yên sẽ về



Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020

Có những chiều

Có những chiều như buổi chiều nay
Trời giăng mắc phủ đầy mây xám
Vắng tia nắng sầu vương ảm đạm
Gió u buồn lẩn trốn trong cây.

Có những chiều như buổi chiều nay
Lòng bất chợt dâng đầy nỗi nhớ
Những khoảnh khắc gần như hơi thở
Lời ngọt ngào mê đắm cuồng say.

Có những chiều như buổi chiều nay
Ngồi lặng đếm từng ngày qua mất
Làm sao níu cái thời đẹp nhất
Mộng mơ nhìn theo cánh chim bay!?