Trang

Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2020

Về chốn cũ nhớ người xưa

Ta trở lại căn nhà xưa cũ

Nhện giăng đầy, rêu phủ, bụi bay

Thẩn thơ tìm kiếm dấu giày

Bạn bè một thuở giờ này nơi nao?


Lòng bỗng chợt nhớ sao là nhớ

Những tháng ngày cậu, tớ, muội, huynh

Giờ đây tất cả lặng thinh

Chỉ còn kỉ niệm của mình với ta


Thứ Bảy, 26 tháng 9, 2020

Đêm thu

Đêm thu lạnh gió lùa song

Tiếng mưa rả rích ướp lòng giá băng

Đâu rồi một nửa vầng trăng

Hững hờ mà lại cứ vằng vặc soi

 

Thứ Tư, 23 tháng 9, 2020

 Lá thu nhè nhẹ buông rơi

Thoảng nghe trong gió những lời năm xưa

Đường dài ai đó đón đưa

Bàn tay khẽ nắm gió lùa tóc bay

Thứ Hai, 27 tháng 7, 2020

MUỐN

Sinh nhật này em muốn được cùng anh
Trên bãi cỏ giữa khung trời lộng gió
Ngắm trăng non và thì thầm to nhỏ
Tiếng yêu thương trong cảm xúc ngọt ngào

Lặng im nghe anh nói những khát khao
Những hoài bão đang cuộn trào nung nấu
Những dự định anh đang còn phấn đấu
Cả khó khăn hay vướng mắc đời thường

Lặng im nghe với tất cả yêu thương
Rồi cầu chúc trên con đường phía trước
Niềm vui cứ bên anh cùng sánh bước
Hạnh phúc theo, gian khó bị đẩy lùi

Đưa tay quàng môi khẽ chạm bờ môi
Gửi dịu ngọt thay bao lời chưa nói
Cùng nhẹ gót theo anh vào tuổi mới
Hồn lâng lâng trong êm ái ngập tràn

Thứ Năm, 2 tháng 7, 2020

ÔNG EM

(Tổng hợp văn của học trò)

Mặc dù có rất nhiều ông
Thần Tài, Thổ Địa, Quan Công trong nhà
Nhưng mà em nói thật nha
Người em yêu quý chính là nội em
Ông em tóc vẫn còn đen
Da bị mấy nốt lang ben sần sùi
Ông thích mặc chiếc quần đùi
Có sợi dải rút đượm mùi mắm tôm
 Bà bảo ông khoái bia ôm
Nhưng mà chẳng dám vì luôn thiếu tiền
Em thấy ông rất là hiền
Mỗi khi bà quát ông liền im ngay
 Nếu mà ông trót uống say
Ông ngủ một giấc tới ngày hôm sau
Có khi ông rất là ngầu
Mặc đồ hip hop chải đầu vuốt keo
 Tay ga ông phóng vèo vèo
Thanh niên cũng phải chạy theo dài dài
Ông em rất giỏi đánh bài
Tiến lên, xì lác đố ai sánh bằng
Hàng xóm bảo ông già khằng
Mà tính lại cứ như thằng trẻ trâu
Em ứ có chịu vậy đâu
Mong ông sẽ sống thật lâu cùng bà

Thứ Năm, 18 tháng 6, 2020

Khóc cho loài phượng


Ngỡ ngàng xen lẫn xót xa
Khi nhìn cánh phượng nhập nhòa rơi rơi
Đau lòng không hỡi phượng ơi
Bao đồng loại bị đốn rồi còn đâu!
Vì ai nên nỗi bể dâu
Một thân bệnh gãy đè đầu học sinh
Làm cho quan chức giật mình
Hạ lệnh trảm hết chẳng bình xét chi
Lẽ nào sách đỏ sẽ ghi:
"Phượng sắp tuyệt chủng chỉ vì một cây"?
Bao công trình lớn đang xây
Kém chất lượng sập vùi thây bao người
Thoát tội bao kẻ vẫn cười
Giao thông tai nạn lìa đời bao nhiêu
Biển khơi sóng cuốn cũng nhiều
Lẽ nào dẹp hết tránh điều rủi ro?
Bao năm gắn bó học trò
Giờ đây bị quẳng vô lò hỏa thiêu
Còn đâu nữa những buổi chiều
Phượng ve gọi tiếng sáo diều vút cao
Tự dưng ta bỗng nghẹn ngào

Thứ Bảy, 6 tháng 6, 2020

Ngắm mây trời nghĩ vẩn vơ

Mây trắng nhẹ bồng bềnh theo gió
Nhành phượng bung thắm đỏ trên cao
Chim chuyền trong lá lao xao
Cỏ cây hòa nhịp rì rào hoan ca

Trời vẫn cứ bao la xanh ngát
Đất vẫn luôn ngào ngạt hương hoa
Sướng vui buồn khổ tại ta
Hẹp hòi đố kị nảy ra ưu phiền

Hòa mình với cảnh thiên nhiên
Tâm hồn rộng mở an yên sẽ về



Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020

Có những chiều

Có những chiều như buổi chiều nay
Trời giăng mắc phủ đầy mây xám
Vắng tia nắng sầu vương ảm đạm
Gió u buồn lẩn trốn trong cây.

Có những chiều như buổi chiều nay
Lòng bất chợt dâng đầy nỗi nhớ
Những khoảnh khắc gần như hơi thở
Lời ngọt ngào mê đắm cuồng say.

Có những chiều như buổi chiều nay
Ngồi lặng đếm từng ngày qua mất
Làm sao níu cái thời đẹp nhất
Mộng mơ nhìn theo cánh chim bay!?

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2020

Sen trắng

Ngay sát hiên nhà có chậu sen
Ai nhìn cũng phải nức lời khen
Nhị vàng thơm ngát tươi màu nắng
Cánh trắng tinh khôi sáng sắc đèn
Cốt cách thanh cao muôn kẻ nể
Sắc hương tròn vẹn ối người ghen
Đơn sơ mộc mạc hồn chân chất
Vẫn khiến lòng say dẫu chẳng men

Thứ Ba, 4 tháng 2, 2020

Người dưng

Có một người không phải người thân
Cứ thầm lặng ân cần lo lắng
Gần chín năm bao đêm thức trắng
Mới đôi ngày thiếu vắng tin thăm

Có một người bận rộn quanh năm
Vẫn trọn vẹn lưu từng khoảnh khắc
Dẫu nóng giận chưa lần bỏ mặc
Lúc dỗi hờn vẫn ắp yêu thương

Có một người giăng mắc tơ vương
Để ai cứ canh trường mong ngóng
Muốn gửi trao những gì cháy bỏng
Khẽ thì thầm "Yêu lắm!", người dưng