Khuya lộp bộp ngoài song trái rụng
Nỗi niềm riêng xuyên thủng màn đêm
Tâm tư trải đẫm gối mềm
Một vùng kỉ niệm êm đềm thoáng xa
Mộng ngày cũ nhập nhòa chấp chới
Với tay tìm càng với càng xa
Nào đâu ước phủ gấm hoa
Chỉ mong bền chặt vậy mà... Ừ, thôi
Chuyện gì cũng có hồi khép lại
Khổ - vui - buồn cũng tại mình ra
Ôm chi ảo vọng phù hoa
Để rồi lạc giữa xót xa mịt mờ
Quay về với mảnh vườn mơ
Bạn cùng hoa cỏ đợi chờ vầng dương