Vẩn vơ nhẩm tính cuộc đời
Mấy mươi có lẻ tuổi trời cho ta
Nét xuân vùn vụt trôi xa
Tiết đông vừa nhẹ thoảng qua mé đầu
Mộng mơ chưa kịp vùi sâu
Hồn nhiên còn giữ vẹn màu không phai
Ưu tư dù cũng theo hoài
Thương đau ối bận nhuộm dài khóe mi
Dại khờ níu chặt chẳng đi
Ngây ngô thì vẫn lắm khi bạn cùng
Khôn lanh đâu chịu ở chung
Suốt ngày quanh quẩn vui cùng cỏ hoa
Da nhăn lòng vẫn chửa già
Tửng tưng như thể đương là trẻ con