Lâu rồi em chẳng ru anh
Đêm nay lại muốn dỗ dành giấc say
Sương khuya đậu ở nhành cây
Nụ hôn đậu nhủ mi gầy khép ngoan
Lời thương như gió mơn man
Ngón mềm ve vuốt mong tan muộn phiền
Trăng thanh nép lặng ngoài hiên
Hương vườn thoang thoảng buông nghiêng góc màn
Con tim yêu đến ngập tràn
Thì thầm khe khẽ “Ơi chàng, ngủ ngon!’’